Diệp Khiêm cũng không thể không cân nhắc một lần nữa đối với kế hoạch thâu tóm Nhật Bản rồi, có một tổ chức vừa khổng lồ lại thần bí như vậy, nếu hắn không cẩn thận sẽ chôn vùi Nanh Sói tại Nhật Bản.
Nam nhân Nhật Bản có chút sửng sốt, nói: "Thủ lĩnh, nhiệm vụ lần này cũng không đơn giản a, ta cần có người phụ trợ. Lần này phụ trách an toàn hội đấu giá chính là công ty bảo an Thiết Huyết nổi tiếng nhất thành phố Thượng Hải, hơn nữa căn cứ điều tra của ta, công ty bảo an Thiết Huyết tựa hồ cùng Nanh Sói có quan hệ nào đó."
Đằng Tỉnh Thiên Hương có chút sửng sốt, kinh ngạc nói: "Ngươi nói thật? Công ty bảo an Thiết Huyết là sản nghiệp của Nanh Sói? Không có khả năng a, chính phủ Hoa Hạ làm sao có thể cho phép lính đánh thuê Nanh Sói thành lập công ty tại Hoa Hạ?"
"Đây là dựa theo tin tức mà ta thông qua Âu Dương Thành biết được, sau đó tiến hành phỏng đoán." Nam nhân Nhật Bản nói, "Căn cứ theo lời Âu Dương Thành nói, người phụ trách công ty bảo an Thiết Huyết được gọi là Jack, mà lão bản phía sau màn của bọn họ được gọi là Diệp Khiêm. Bọn ho không phải là Lang Vương Diệp Khiêm cùng Tuyết Lang Jack sao?"
"Ngươi có điều tra qua chưa? Có lẽ chỉ là cùng tên mà thôi?" Đằng Tỉnh Thiên Hương có chút nhíu mày, nói.
"Còn không có cơ hội đi điều tra, bất quá thủ lĩnh yên tâm, ta nhất định sẽ đem chuyện này tìm hiểu rõ ràng." Nam nhân Nhật Bản nói.
"Không cần, chuyện này ta sẽ phái người khác đi điều tra." Đằng Tỉnh Thiên Hương trầm mặc một lát, nói, "Nếu như công ty bảo an Thiết Huyết là sản nghiệp của Nanh Sói thì chuyện này có chút khó làm a. Bất quá đây là mệnh lệnh của tổ chức, bất kể như thế nào chúng ta đều phải hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi cứ dựa theo kế hoạch lúc đầu, đi trộm thanh đao Hỏa Vẫn, nếu có thể vô thanh vô tức thì tốt nhất, thật sự không được, thì cứ dùng vũ lực. Ta sẽ cho người kiềm chế thành viên của công ty bảo an Thiết Huyết."
Diệp Khiêm đã có chút hối hận, vì đã bạo lộ thân phận quá sớm, nếu không cũng sẽ không dẫn xuất nhiều phiền toái như vậy. Một khi để cho Đằng Tỉnh Thiên Hương phát giác chuyện này là sự thật, như vậy thế lực Nanh Sói sẽ hoàn toàn bi bộc lộ ra ngoài, chuyện này đối với sự phát triển của Nanh Sói cũng không là một chuyện tốt gì. Hai mắt của Diệp Khiêm có chút híp lại một chút, bộc phát ra một tia sát ý lạnh lùng, xem ra, không thể để cho Đằng Tỉnh Thiên Hương an toàn rời khỏi Hoa Hạ a.
Bất quá, nếu như hắn động thủ, không thể nghi ngờ sẽ đưa tới phiền toái cho Nanh Sói, chỉ cần có người chú ý tất nhiên sẽ căn cứ đủ loại phỏng đoán, sau đó sẽ phỏng đoán đến công ty bảo an Thiết Huyết, từ đó lại suy đoán ra hắn. Cho nên, Diệp Khiêm nhất định phải lợi dụng người khác tới giải quyết nàng và cả Âu Dương Thành, cũng không thể để cho bọn họ lưu lại người sống.
Ai thích hợp nhất đây? Ngoại trừ Hoàng Phủ Kình Thiên ra thì không còn có người khác rồi, bất quá Hoàng Phủ Kình Thiên dù sao cũng nằm trong tầng lớp lãnh đạo của chính phủ Hoa Hạ, hắn sẽ không dám tự tiện xử quyết bọn người Đằng Tỉnh Thiên Hương, vì như vậy sẽ dẫn tới tranh chấp quốc tế. Lông mày của Diệp Khiêm không khỏi có chút nhíu lại, sau đó lại lộ ra một nụ cười tà.
Bất quá chuyện này không cần quá sốt ruột, dù sao trước khi Đằng Tỉnh Thiên Hương điều tra rỏ ràng, nàng sẽ không báo cáo chuyện này với tổ chức. Bất quá chuyện này không thể kéo dài quá lâu, dù sao thân phận của Jack bây giờ là công khai, Đằng Tỉnh Thiên Hương cũng đã gặp qua hắn, chỉ cần nhìn thấy Jack, nàng có thể khẳng định Jack chính là quân sư của Nanh Sói.
Nam nhân Nhật Bản lên tiếng, nói: "Thủ lĩnh yên tâm, ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ này."
"Ừ, tốt rồi, ngươi đi đi!" Đằng Tỉnh Thiên Hương phất phất tay, chậm rãi híp con mắt lại. Nàng cũng không thể không một lần nữa ước chừng nhiệm vụ lần này, dù sao, một khi có liên quan đến Nanh Sói, nhiệm vụ này tuyệt đối sẽ không còn đơn giản nữa. Nanh Sói có thể được gọi là vương giả lính đánh thuê thế giới, cũng là dựa vào bản lĩnh thật sự, nếu như công ty bảo an Thiết Huyết thật là sản nghiệp của Nanh Sói, vậy họ khẳng định sẽ không cho phép tại dưới mắt của bọn họ phát sinh ra chuyện mất cắp.
Diệp Khiêm cũng không có ý định lưu lại tiếp tục quan sát nữa, hắn phải mau chóng đi liên hệ với Hoàng Phủ Kình Thiên, giải quyết chuyện này trước rồi nói sau. Diệp Khiêm tuyệt đối không thể để cho chuyện này truyền đi ra ngoài, tuy có một số cao tầng Hoa Hạ biết rỏ, nhưng bọn họ lại để cho Diệp Khiêm phát triển, thậm chí còn giao nhiệm vụ cho Diệp Khiêm, chuyện này đã nói lên Diệp Khiêm đối với bọn họ còn có giá trị, vì vậy bọn họ cũng sẽ không đem thân phận của hắn tuyên truyền ra ngoài.
"Tư..." Diệp Khiêm không cẩn thận tạo ra âm thanh, lập tức Đằng Tỉnh Thiên Hương liền phản ứng, quát một tiếng "Ai"? Sau đó liền đứng dậy hướng tới bên cửa sổ. Diệp Khiêm cũng không dám trì hoãn, nhanh chóng leo lên phía trên. Đằng Tỉnh Thiên Hương lúc đến bên cửa sổ, cơ hồ không có nửa điểm dừng lại, móc ra chủy thủ liền hướng Diệp Khiêm ném tới. May mắn tốc độ của Diệp Khiêm rất nhanh, đã nhảy vào trong căn phòng.
Lông mày của Đằng Tỉnh Thiên Hương có chút nhíu lại, có chút cân nhắc không thấu nàng như thế nào lại bị người theo dõi. Bất quá lúc này cũng cân nhắc không được quá nhiều, Đằng Tỉnh Thiên Hương cuống quít đi ra khỏi phòng, nhanh chóng chạy vào thang máy, sau đó liền theo thang máy đi lên sân thượng. Bất kể là ai, đã có người theo dõi nàng, Đằng Tỉnh Thiên Hương không thể không đề phòng, nếu không thể biết người nào đang theo dõi nàng, thì nàng làm sao có thể an tâm.
Thế nhưng mà, Đằng Tỉnh Thiên Hương như thế nào cũng thật không ngờ tới, ngay lúc nàng rời khỏi phòng, Diệp Khiêm lại theo ga giường tuột xuống dưới, đi vào căn phòng của nàng. Trên giường, rơi lả tả nội y của Đằng Tỉnh Thiên Hương, Diệp Khiêm không khỏi hắc hắc nở nụ cười, nghĩ thầm, giờ phút này Đằng Tỉnh Thiên Hương không phải là không có mặc nội y chứ?
Diệp Khiêm cầm lên một kiện nội y, nhìn nhìn, thì thào khen: "Còn rất khêu gợi nha." Lập tức, đem nội y trên giường nhét xuống gầm giường. Hắn vất vả đến một chuyến, tối thiểu phải để cho Đằng Tỉnh Thiên Hương biết rỏ hắn là từ căn phòng của nàng rời khỏi nha.
Giấu xong xuôi những thứ này, Diệp Khiêm phủi tay, quay người đã đi ra khỏi khách sạn, rất nhanh liền biến mất trong bóng đêm.
Diệp Khiêm gọi một cú điện thoại cho Jack, đem chuyện vừa thấy nói qua một chút, để cho hắn lưu ý một ít. Hiện tại thành viên Nanh Sói tại thành phố Thượng Hải chỉ có Jack, Mặc Long cùng Ngô Hoán Phong, Mặc Long thì đang phải bảo hộ Khổng Hạo, mà loại chuyện này Diệp Khiêm cũng không dám đem Ngô Hoán Phong điều tới, dù sao nhiệm vụ cuả hắn là bảo hộ Tống Nhiên, hiện tại cũng thuận tiện phải bảo vệ Lâm Nhu Nhu, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, không chừng có người sẽ nhìn chằm chằm vào Tống Nhiên cùng Lâm Nhu Nhu. Chỉ có thể để cho Jack tự thân xuất mã đi chấn nhiếp một chút tràng diện.
Phong Lam, Thiên Trần, James cùng William đang ở bên Myanmar, Thanh Phong cùng Trần Mặc thì ở Đài Loan, Lý Vĩ thì đi đến Đoàn Hải Tặc Ma Quỷ phụ trách thành lập căn cứ Nanh Sói trên biển. Trong Nanh Sói tuy còn có rất nhiều cao thủ, nhưng giờ phút này chỉ sợ nước xa cũng không cứu được lửa gần ah.
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khiêm lại gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Kình Thiên. Nhận được điện thoại của Diệp Khiêm, Hoàng Phủ Kình Thiên có chút sửng sốt, nói: "Tiểu tử ngươi như thế nào có thời gian rảnh gọi điện thoại cho ta? Có phải bên ĐàiLoan cần trợ giúp gì hay không?"
"Bên kia không có việc gì, đang tiến hành đúng tiến độ kế hoạch. Ngươi cũng không phải không biết, nhiệm vụ kia rất phiền toái, không phải một hay hai ngày có thể giải quyết." Diệp Khiêm nói, "Ta bây giờ đang ở thành phố Thượng Hải, ta phát hiện một chuyện rất trọng yếu, có muốn biết hay không?"
"Ngươi trở lại thành phố Thượng Hải rồi hả?" Hoàng Phủ Kình Thiên hiển nhiên lắp bắp kinh hãi, dừng một chút, lại nói tiếp: "Tiểu tử ngươi lại phát hiện chuyện trọng yếu gì? Lần trước chuyện nữ minh tinh thành phố Hàng Châu, ngươi đừng cho là ta không biết là ngươi muốn mượn đao giết người nha. Lần này sẽ không lại muốn cùng ta chơi chiêu này nữa chứ?"
Diệp Khiêm đổ mồ hôi hột, xem ra đúng là gừng càng già càng cay nha, hắn làm cái gì cũng không thể gạt được Hoàng Phủ Kình Thiên a, đúng là lão hồ ly. Hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Ngươi nói như vậy thì xem như ta nhiều chuyện là được rồi!"
"Thôi đi, tiểu tử ngươi cũng đừng cùng ta giả bộ." Hoàng Phủ Kình Thiên nói, "Nói đi, đến cùng là chuyện gì?"
"Biết tổ chức lính đánh thuê Bát Kỳ không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Biết rỏ, đây cũng có thể xem là tổ chức lính đánh thuê có chút danh tiếng, tổng bộ tại Nhật Bản, thủ lĩnh gọi là Đằng Tỉnh Thiên Hương, đúng không?" Hoàng Phủ Kình Thiên thuận miệng nói ra, người lớn tuổi như hắn mà còn có trí nhớ tốt như vậy, quả thật không đơn giản ah.
"Đằng Tỉnh Thiên Hương đang ở thành phố Thượng Hải." Diệp Khiêm nói, "Ta nói cho ngươi biết một bí mật, còn nhớ tập đoàn Phi Tường không? Lão bản phía sau màn của tập đoàn Phi Tường chính là tổ chức Yamaguchi Group. Mà lính đánh thuê Bát Kỳ giống như cùng tổ chức Yamaguchi Group có quan hệ rất thân mật, lần này nàng đến thành phố Thượng Hải để gặp ai ngươi có biết không?"
"Ai?" Hoàng Phủ Kình Thiên tò mò hỏi.
"Phí bí thư thành phố Thượng Hải Âu Dương Thành!" Diệp Khiêm nói, "Chuyện này ta cũng không phải là mượn đao giết người nha? Mọi chuyện ta đã nói với ngươi, làm như thế nào do ngươi tự quyết định, ta còn có việc bận, bái bai."
Nói xong, Diệp Khiêm đang muốn cúp điện thoại, Hoàng Phủ Kình Thiên cuống quít kêu lên: "Đợi một chút,...... Vừa vặn Nam Cung Tử Tuấn cùng Tây Môn Tiểu Uyển đang ở thành phố Thượng Hải, ngươi nói cho ta biết vị trí của ngươi, ta lập tức để cho bọn họ đi qua tìm ngươi. Chuyện này nếu quả thật đúng như ngươi nói, đây chính là chuyện lớn không thể trì hoãn."
Diệp Khiêm biết rỏ, cho dù Hoàng Phủ Kình Thiên biết rỏ hắn muốn mượn đao giết người, thế nhưng mà đối mặt chuyện lớn như vậy, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng không thể không ra tay, nếu hắn không để ý thì khi xảy ra chuyện hắn phải gánh cho hết. Diệp Khiêm ngẩng đầu nhìn tên quán rượu, sau đó đem địa chỉ nói cho Hoàng Phủ Kình Thiên, nói tiếp: "Ngươi phải nhanh lên a, ta cũng không dám cam đoan nàng lúc nào sẽ rời đi, đến lúc đó cũng đừng trách ta không có thông báo cho ngươi."