Hắc Quả Phụ Cơ Văn thở dài, nói: "Ai, quả nhiên, ngay cả cậu cũng lựa chọn như vậy. Cậu có thể nói cho tôi biết vì sao cậu lại lựa chọn như vậy không?"
Trầm ngâm một lát, Diệp Khiêm chậm rãi nói: "Giống như nữ nhân không hiểu nam nhân vì cái gì lại thích uống rượu như vậy, vì cái gì lại có thể cùng với anh em của mình đi chơi thâu đêm không về ngủ, cũng giống như là nam nhân không hiểu nữ nhân vì cái gì lại có hứng thú với quần áo đến như vậy. Tình cảm của nam nhân cùng với tâm tư của nữ nhân, không ai có thể hiểu rõ, cho nên, nam nữ muốn ở cùng một chỗ, thì cần phải biết bao dung cùng thông cảm lẫn nhau."
Hồi lâu, Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhẹ gật đầu, nhìn Diệp Khiêm, nói: "Cám ơn cậu rất nhiều, vấn đề này đã gây khốn nhiễu tôi rất lâu, cám ơn cậu đã cho tôi đáp án."
Diệp Khiêm mỉm cười, nói: "Tôi cũng không có làm cái gì, kỳ thật cô đã sớm biết rõ đáp án rồi, chỉ là cô không muốn thừa nhận mà thôi." Dừng một chút, Diệp Khiêm nói tiếp: "Tốt rồi, tôi không quấy rầy cô nữa, tôi cũng nên đi. Hôm nay thu hoạch cũng không nhỏ a, hắc hắc, xin cám ơn cô rất nhiều."
Vừa nói, Diệp Khiêm vừa quơ quơ thanh Huyết Lãng trước mặt Hắc Quả Phụ Cơ Văn, sau đó đứng dậy cất bước đi ra ngoài. Dáng vẻ của hắn quả thực giống tên lưu manh ven đường không hề có tác phong của lão đại tí nào.
Nhìn thấy Diệp Khiêm đã rời khỏi phòng, Hắc Quả Phụ Cơ Văn bỗng nhiên có chút cảm giác khác thường ở trong lòng của mình. Trên người Diệp Khiêm quả thật là có bóng dáng của Dương Thiên, bất quá, Dương Thiên sẽ không làm ra hành động giống như Diệp Khiêm vừa rồi. Xem ra, trên người Diệp Khiêm có một loại mị lực đặc biệt, một loại mị lực có thể làm cho nữ nhân ái mộ.
Nếu như hôm nay Diệp Khiêm không xuất hiện, thì với những biểu hiện vừa rồi của Hắc Quả Phụ, liền đầy đủ để cho Phổ Hi Kim có ý định giết chết cô rồi. Kỳ thật, lúc trước Hắc Quả Phụ Cơ Văn cự tuyệt hắn, thì hắn đã có ý định giết chết cô cho thống khoái. Đến lúc đó hắn chỉ cần bắt buộc Hắc Quả Phụ Cơ Văn ký hạ hiệp nghị chuyển nhượng, thì hắn cũng có thể đạt được mảnh đất kia, hoàn thành kế hoạch của mình.
Thế nhưng mà, bởi vì Diệp Khiêm xuất hiện, Phổ Hi Kim không thể không thu hồi tâm tư của mình lại. Thông qua thái độ của Hắc Quả Phụ Cơ Văn đối với Diệp Khiêm, cùng với năng lực mà Diệp Khiêm đã bày ra, hắn có thể im hơi lặng tiếng giết chết Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng thành viên Cáo Bắc Cực, thì Diệp Khiêm tuyệt đối không phải là một người bình thường, cho nên Phổ Hi Kim không thể không một lần nữa đánh giá lại chuyện này. Nếu như bây giờ hắn giết chết Hắc Quả Phụ Cơ Văn, chỉ sợ cũng lấy không được mảnh đất kia. Hơn nữa, hắn xem thái độ của Diệp Khiêm đối với hắn cũng không có ghét bỏ, có lẽ sẽ có khả năng hợp tác rất lớn a.
Về phần những thành viên Cáo Bắc Cực đã chết, chuyện này đối với Phổ Hi Kim cũng không có ảnh hưởng gì. Cáo Bắc Cực không hoàn thành nhiệm vụ, Phổ Hi Kim còn không có tìm bọn họ gây phiền phức thì đã là may mắn rồi, hơn nữa hắn và Cáo Bắc Cực cũng không phải là quan hệ hợp tác, hắn chỉ thuê bọn họ mà thôi, cho nên Cáo Bắc Cực chết bao nhiêu người cùng hắn không có nửa xu quan hệ. Chuyện quan trọng nhất của hắn hiện tại là phải điều tra ra thân phận của Diệp Khiêm, như vậy hắn mới có thể tiến hành những bước tiếp theo.
Về phần chuyện Diệp Khiêm giết chết Cáo Bắc Cực, vậy thì chờ sau khi cùng Diệp Khiêm trao đổi rồi nói sau. Nếu như Diệp Khiêm không đáp ứng, vậy thì đem tin tức này nói cho Cáo Bắc Cực, đến lúc đó coi như hắn không thuê Cáo Bắc Cực, thì bọn họ cũng sẽ báo thù a. Như vậy chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?
Hoàng Phủ Kình Thiên bên kia đã có chút sốt ruột, sau khi cùng Diệp Khiêm nói chuyện điện thoại, liền ngồi máy bay bay tới Đông Bắc. Từ quân khu Bắc Kinh ngồi trực thăng bay thẳng tới quân khu Thẩm Dương. Sau khi xuống máy bay, Hoàng Phủ Kình Thiên cùng mấy vị thủ trưởng trong quân đội hàn huyên vài câu, sau đó liền lái xe chạy thẳng tới thành phố Cáp Nhĩ Tân. Trên đường đi, hắn đã gọi điện thoại cho nhân viên cục Quốc An cùng với Vân Loan. Lại để cho Vân Loan phụ trách an bài cho hắn cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn gặp mặt nói chuyện.
Đây cũng là là vì hắn không còn phương pháp xử lý nào tốt, vốn hắn có ý định để cho Diệp Khiêm đi đối phó Phổ Hi Kim, ai ngờ Diệp Khiêm nữa đường lại bỏ chạy. Bất quá hiện tại đành phải đem kế hoạch trở về như trước kia rồi, hơn nữa, vì muốn để cho Phổ Hi Kim mắc câu, hắn cũng đành phải tự thân xuất mã.
Vốn, Hoàng Phủ Kình Thiên có ý định để cho Phổ Hi Kim mượn nhờ thế lực Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi giải quyết Hắc Quả Phụ Cơ Văn, sau đó cục Quốc An lại lợi dụng chuyên Phổ Hi Kim ăn cắp dầu mỏ đem toàn bộ tài sản của hắn tịch thu, sau đó lại tiến hành đã kích Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Kể từ đó, giới giang hồ Đông Bắc cũng có thể xem như bị thanh lý sạch sẽ.
Tuy Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Vân Loan có quan hệ rất tốt, nhưng hắn cũng sẽ không bởi vì quan hệ mà đi chiếu cố Hắc Quả Phụ Cơ Văn, chính khách phải có giác ngộ của chính khách.
Không phải bất cứ tổ chức giang hồ nào cũng cần phải tiêu diệt, nhưng bởi vì thế lực Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn càng lúc càng lớn, hơn nữa còn liên quan đến rất nhiều quan viên chính phủ, cho nên quốc gia tuyệt đối không thể cho phép nó tồn tại. Bất quá, nếu như trực tiếp phái quân đội đi tiêu diệt, là chuyện không có khả năng xảy ra, cho nên, đối với các tổ chức giang hồ, quốc gia từ trước đến nay chủ trương đều là cho phép bọn họ phát triển, nhưng phải khống chế để sự phát triển của bọn họ, tuyệt đối không thể để bọn họ có thể uy hiếp được chính quyền.
Lúc trước thành phố Thượng Hải cũng giống như vậy, cho dù Diệp Khiêm không đối phó với tập đoàn Phi Tường cùng với Thanh bang Hồng Môn, thì Hoàng Phủ Kình Thiên cũng sẽ ra tay, bất quá hắn sẽ không áp dụng thủ đoạn cực đoan đi trấn áp bọn họ, hắn sẽ có biện pháp riêng của mình. Diệp Khiêm xuất hiện, để cho Hoàng Phủ Kình Thiên thấy được một hy vọng khác, cho nên hắn đã thành công trong việc mượn nhờ dã tâm của Diệp Khiêm để đi tiêu diệt ba tổ chức này.
Còn đối với cao tầng Hoa Hạ mà nói, bọn họ cũng sợ thế lực của Diệp Khiêm phát triển quá mức nhanh chóng, về sau sẽ không thể khống chế, cho nên mới giao cho Diệp Khiêm nhiệm vụ thống nhất Đài Loan, nhằm chuyển dời tầm mắt của hắn. Chỉ là không có nghĩ đến Diệp Khiêm bỗng nhiên lại chạy tới Đông Bắc, đem thế cục Đông Bắc quấy rối tinh rối mù, làm bọn họ phải cải biến kế hoạch đã định ra.
Đối với chính khách mà nói, cũng không có tuyệt đối tín nhiệm, mà chỉ xem đối phương có giá trị lợi dụng hay không mà thôi. Diệp Khiêm hiện tại còn có giá trị lợi dụng rất lớn, cho nên bọn họ vẫn chưa có ý định đối phó Diệp Khiêm.
Kỳ thật, trong nội tâm của Hoàng Phủ Kình Thiên không hy vọng sẽ có một ngày như vậy. Bất quá, bản thân là cục trưởng cục Quốc An, có rất nhiều chuyện, cho dù hắn không muốn làm, cũng phải đi làm. Nếu quả thật có một ngày, quốc gia ra lệnh tiêu diệt Diệp Khiêm thì hắn cũng sẽ không vì quen biết mà nhân nhượng.
Đương nhiên, từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Khiêm, hắn đã cảm giác được chỗ bất phàm của Diệp Khiêm, chỗ bất phàm đó cũng không phải là thân thủ cùng công phu của Diệp Khiêm, mà là một thứ chưa thức tỉnh ở trên người Diệp Khiêm. Một khi nó thức tỉnh, thì cao tầng quốc gia muốn đối phó Diệp Khiêm, cũng không thể không cân nhắc hậu quả.
Sáng nay sau khi nhận được điện thoại của Diệp Khiêm, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng đã có cảm giác không đúng, chỉ sợ là Diệp Khiêm cũng đã mơ hồ ý thức được chuyện gì rồi. Hiện tại hắn chỉ hy vọng Diệp Khiêm đừng làm ra chuyện gì thái quá, nếu không đến lúc đó sẽ rất khó thu thập. Ít nhất, cũng phải chờ tới thời cơ thích hợp a?
Hoàng Phủ Kình Thiên sở dĩ không thể chờ đợi mà phải chạy ngay đến Đông Bắc, một là vì Phổ Hi Kim, hai là muốn cùng Diệp Khiêm trò chuyện một chút, miễn cho hắn lại làm ẩu.
Dựa theo tính tình Diệp Khiêm, một khi hắn triệt để nổi bão thì chuyện gì hắn cũng dám làm, nhưng Diệp Khiêm cũng không phải loại người không biết nặng nhẹ. Diệp Khiêm cũng sẽ không ngốc cùng cao tầng Hoa Hạ đối nghịch, cho dù có y định như thế, thì tối thiểu cũng phải chờ sau khi hắn đã có đầy đủ thế lực a? Huống chi, Diệp Khiêm kỳ thật cũng không muốn cùng bọn họ có mâu thuẫn gì, dù sao bọn họ cũng là người lãnh đạo Hoa Hạ nha.
Sau khi rời khỏi biệt thự của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, Diệp Khiêm liền trở về khách sạn nằm ngủ. Trên đường trở về khách sạn, Diệp Khiêm có cảm giác có người đangi theo dõi hắn, bất quá, hắn cũng không có để ý, nếu như hắn đoán không sai thì nhất định là người của cục Quốc An.
Jack đã liên lạc với Lãnh Nghị, thành viên Nanh Sói cũng đã chuẩn bị đi tới nước Nga. Diệp Khiêm cũng không cần phải gấp, chờ sau khi bọn ho đều đi tới Nga chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, thì hắn lại đi qua cũng không muộn nha. Huống chi, còn có Lâm Phong tham gia chuyến đi lần này nữa nha. Lần này có thể nói là lần hợp tác đầu tiên giữa Nanh Sói cùng Thất Sát, nên bọn họ muốn đánh một trận chiến thật xinh đẹp, nếu không chẳng phải sẽ tổn hại danh tiếng của hai tổ chức sao?
Về phần Phổ Hi Kim, Diệp Khiêm đã có quyết định ngồi im chờ Hoàng Phủ Kình Thiên ra tay.
Nghĩ tới đây, khóe miêng của Diệp Khiêm hiện lên nụ cười tà.
Nếu cao tầng Hoa Hạ muốn chơi, thì hắn sẽ chơi cùng bọn họ một chút. Không cầu có thể làm cho bọn họ hướng hắn xin lỗi, tối thiểu cũng phải để cho bọn họ nhìn hắn bằng con mắt khác a? Đến lúc đó, hai chữ Nanh Sói có thể chính thức đứng sừng sững ở trên đỉnh thế giới.
Chỉ là, để cho Diệp Khiêm cũng không ngờ chính là, về sau Nanh Sói có thể đứng ở trên đỉnh thế giới cũng đều nhờ có Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vừa là anh em lại vừa là cừu nhân của Diệp Khiêm, nếu như không có hắn thì kết cục lại không biết sẽ là dạng gì.
Sau khi Hoàng Phủ Kình Thiên đến thành phố Cáp Nhĩ Tân, liền chạy thẳng đến chỗ Vân Loan đang ở. Trong biệt thự của Vân Loan, Hắc Quả Phụ Cơ Văn cùng Vân Loan đang ngồi trong phòng khách chờ gặp Hoàng Phủ Kình Thiên.
Hắc Quả Phụ Cơ Văn có chút kinh ngạc hỏi: "Vân Lão, Hoàng Phủ Kình Thiên tìm cháu có chuyện gì không? Có phải phía trên lại có động tác gì nữa phải không, bọn họ muốn đả kích giới giang hồ Đông Bắc hả?"
Đây là chuyên mà Hắc Quả Phụ Cơ Văn lo lắng nhất, cứ cách vài năm, cao tầng Hoa Hạ sẽ tiến hành đã kích giới giang hồ trong toàn quốc. Hoàng Phủ Kình Thiên lần này bỗng nhiên tới Đông Bắc, không biết có phải là vì chuyện này hay không?