"Chuyện này không có vấn đề, chuẩn bị một chút là chuyện nên làm a. Muốn đánh trận phải có chuẩn bị nha." Hồ Nam Kiến ha ha cười nói, "Còn có yêu cầu gì không? Ngươi cứ việc nói ra, chúng ta sẽ cân nhắc từng cái."
"Tạm thời không có, chờ ta nghĩ ra ta lại nói." Diệp Khiêm nói.
Hồ Nam Kiến không khỏi sững sờ, cảm giác Diệp Khiêm đúng là cái động không đáy a, bất quá lập tức lại ha ha nở nụ cười, nhớ lại cách làm người của Diệp Khiêm, biết rõ tiểu tử này bất quá chỉ thuận miệng nói mà thôi. Kỳ thật Diệp Khiêm cũng không thích cùng người khác nói yêu cầu gì, cho dù là yêu cầu chính đáng, hắn cũng rất ít khi yêu cầu.
Dừng một chút, Hồ Nam Kiến nói: "Tiểu Diệp a, vì để lần này hành động này của ngươi thêm thuận tiện, nha đầu Hội Nhi sẽ đi cùng với ngươi. Nàng về sau cũng là người phụ trách liên lạc giúp ngươi, hi vọng các ngươi có thể hảo hảo phối hợp ah."
Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt, kinh ngạc nói: "Nàng đi cùng với ta?"
"Như thế nào? Anh không muốn?" Hồ Hội ranh mãnh nhìn Diệp Khiêm, rất nghịch ngợm hướng Diệp Khiêm nháy mắt một cái, nói.
"Cũng không phải, anh chỉ hiếu kỳ chẳng lẽ phó thủ tướng Hồ cũng không lo lắng? Anh cùng em trường kỳ hợp tác, lâu ngày sinh tình thì sao?" Diệp Khiêm nói.
Hồ Nam Kiến ha ha cười cười, nói: "Nếu như các ngươi thật có thể lâu ngày sinh tình, vậy cũng không phải là kết quả tệ a. Ồ? Không đúng, ngươi không phải đã là bạn trai của Hội Nhi sao? Ngươi đừng nói với ta đây là chuyện chỉ mình Hội Nhi tình nguyện, ngươi căn bản không có tâm tư này ah."
Ngay cả chuyện này cũng nói cho gia gia của nàng, Diệp Khiêm có chút kinh ngạc nhìn Hồ Hội, có chút không rõ nha đầu kia tại sao lại vừa ý hắn nữa. Nói thật, với điều kiện của Hồ Hội, người truy cầu nàng khẳng định không ít, lần trước nhìn thấy sư huynh Tông Chính Nguyên của nàng, bề ngoài cũng không tồi, hơn nữa thân thủ cũng tốt. Nhìn thấy vẻ mặt ranh mãnh của Hồ Hội nhìn mình, Diệp Khiêm cảm thấy là nha đầu này đang trêu chọc hắn đây mà, bất quá có trêu đùa cũng không nên đem hạnh phúc của bản thân ra trêu đùa ah.
Hắc hắc cười cười, Diệp Khiêm nói: "Sao có thể chứ, sao có thể chứ, ta đây không phải là lo lắng thân phận của ta đối với tiền đồ của phó thủ tướng Hồ không tốt sao."
"Vậy thì ngươi đừng lo lắng nữa, thân phận của ngươi đối với ta cũng không có gì ảnh hưởng, tốt cũng tốt, mà xấu cũng tốt." Hồ Nam Kiến nói, "Ngươi về sau phải hảo hảo đối xử tốt với Hội Nhi là được rồi, còn có, không thể nào quên quốc gia quên nhân dân."
Hồ Hội đứng dậy, đi đến nêm cạnh Diệp Khiêm ngồi xuống, ôm lấy cánh tay của hắn, nói: "Ông nội của em đã đáp ứng rồi, anh không được chơi xấu nói không giữ lời, về sau không quan tâm em nha."
Trong ánh mắt minh tinh của nàng mang theo một tia giảo hoạt, Diệp Khiêm sao có thể nhìn không ra, hắc hắc cười khan hai tiếng, nói: "Rõ ràng là em nói, anh còn không có đạt tới yêu cầu của em, không thể làm bạn trai của em nha. Hơn nữa..." Nói đến đây Diệp Khiêm dừng lại một chút, nhìn nhìn Hồ Nam Kiến cùng Hoàng Phủ Kình Thiên, hắc hắc cười cười, tiến đến bên tai Hồ Hội nói: "Hơn nữa, anh ngay cả tay em đều không có sờ qua, giường cũng không có chơi qua, em nói giống như anh là kẻ bạc tình, còn em là oán phụ bị ném bỏ vậy."
"Còn không đạt tới yêu cầu của em, vậy anh hãy tiếp tục cố gắng nha." Trên mặt Hồ Hội nổi lên một tia đỏ ửng, Diệp Khiêm đã triệt để bị nàng làm cho hồ đồ rồi, có chút không rõ nàng rốt cuộc là thiệt tình hay là giả ý. Diệp Khiêm không phải không thừa nhận, nha đầu này nếu so với Nhu Nhu, Tần Nguyệt cùng Triệu Nhã thì khó đối phó hơn nhiều, thậm chí là Tống Nhiên, đoán chừng cũng không có tâm tư kín đáo như nàng. Bất quá, trong nội tâm Diệp Khiêm có một loại cảm giác rất kỳ quái, cho dù là Hồ Hội đến câu dẫn hắn, hắn cũng không dám động đến nàng, có thể đứng ở xa mà nhìn nhưng không thể để t*ng trùng lên não làm ra chuyện không thể cứu vãn.
Cười khan hai tiếng, Diệp Khiêm nói: "Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, sau một tháng ta sẽ lên đường đi đến tỉnh Đài Loan, công tác chuẩn bị có chút phiền phức, còn cần quốc gia cho chút ít trợ giúp, nhất là trên phương diện tuyên truyền."
"Ngươi muốn làm cái gì?" Hoàng Phủ Kình Thiên có chút kinh ngạc hỏi, không rõ ý tứ trong lời nói Diệp Khiêm là gì, chẳng lẽ lại còn muốn truyền thông trắng trợn tuyên cáo Diệp Khiêm muốn đi Đài Loan hoàn thành nhiệm vụ này?
"Đến lúc đó sẽ nói cho lão biết a, ta phải đi thu thập hành lý. Ai, đám tiểu tử kai cũng không biết lúc nào mới có thể trở về, xem ra là không có thời gian cáo biệt rồi." Diệp Khiêm nói.
"Tốt rồi, mọi chuyện đã bàn giao xong, chúng ta cũng nên đi. Ách, đúng rồi, nhớ đem hồ sơ thiêu hủy." Hồ Nam Kiến đứng lên, nói.
"Không tiễn!" Diệp Khiêm nói, "Phó thủ tướng Hồ đi thong thả ah."
Hồ Nam Kiến ha ha cười cười, cùng Hoàng Phủ Kình Thiên trước sau đi ra khỏi ký túc xá. Thấy bọn họ đã rời đi, Diệp Khiêm giơ tay nâng cằm Hồ Hội, nói: "Em đây chính là đưa dê vào miệng cọp, cũng đừng trách anh ah. Giúp anh thu thập hành lý một chút, chúng ta một lúc nữa phải đi ra sân bay."
Diệp Khiêm chỉ nói chơi mà thôi, không nghĩ tới Hồ Hội lại thật sự đem hành lý của hắn thu thập lại, xem bộ dạng của nàng thật đúng là có vài phần bộ dáng của cô vợ ngoan hiền. Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, lập tức nằm chết dí trên giường nhắm mắt dưỡng thân, mọi chuyện giao cho Hồ Hội đi làm a.
Hồ Hội bận rộn suy nghĩ cả nửa ngày, thu thập một đống lớn hành lý, Diệp Khiêm lúc này mới mở to mắt, hắc hắc nở nụ cười một chút, nói: "Nha đầu, em đi ra ngoài một chút, anh phải thay đổi quần áo, sau đó là chúng ta có thể đi nha."
"Vậy em chờ anh ah!" Hồ Hội ỏn ẻn nói một câu, quay người đi ra ngoài. Toàn thân Diệp Khiêm không khỏi rùng mình một cái, thiếu chút nữa phát bệnh kinh phong. Nếu như lời này là Tống Nhiên nói ra, Diệp Khiêm tuyệt không có cảm giác kinh ngạc, thế nhưng mà từ trong miệng Hồ Hội nói ra, không thể không khiến Diệp Khiêm kinh ngạc không thôi. Dù sao Diệp Khiêm đối với Hồ Hội càng ngày càng cảm giác được kỳ quái, trên người nàng có quá nhiều bí mật mà hắn không giải thích được.
Đổi bộ quần áo lúc mới đến đây, Diệp Khiêm trực tiếp đi ra ngoài, hai tay trống trơn, nào có hành lý gì. Trông thấy Diệp Khiêm đi ra, Hồ Khả kinh ngạc hỏi: "Ồ? Như thế nào không cầm hành lý?"
"Ta không có hành lý. Chỉ có một bộ quần áo này thôi. Ai nha, đi chơi mà mang nhiều đồ vật như vậy rất phiền toái ah." Diệp Khiêm nói.
Sắc mặt của Hồ Hội có chút khó coi rồi, trong ánh mắt rõ ràng hiện lên vẻ phẫn nộ."Thối hỗn đãn, anh không có hành lý lại để cho em giúp anh thu thập? Tốt, anh dám trêu chọc em, xem em như thế nào thu thập anh." Hồ Hội có chút giận dỗi nói.
Diệp Khiêm xem xét tình huống thấy không đúng, liền chạy ra ngoài. Cũng không dám cùng Hồ Hội trêu đùa tiếp, lúc trước nàng đã nói, hắn ở trong tay của nàng một chiêu đều không tiếp được, cùng nàng đấu, đây không phải là ngại mệnh dài sao. "Hỗn đãn, anh còn dám chạy, đừng để cho em bắt được anh." Hồ Hội phẫn nộ kêu một tiếng, đuổi theo.
...
Thời gian trong chớp mắt đã trôi qua, Diệp Khiêm cũng đã sớm thông tri Lãnh Nghị, từ bên trong Nanh Sói điều hơn mười tên cao thủ dùng các loại phương thức tiến nhập tỉnh Đài Loan. Mà Diệp Khiêm, cũng trong một tháng này đã trở thành danh nhân, lợi dụng thực lực khổng lồ của tập đoàn Hạo Thiên, cùng với sự tuyên truyền của tất cả tạp chí lớn nhỏ của Hoa Hạ, Diệp Khiêm tự nghĩ ra Cực Quyền Đạo lập tức nổi tiếng khắp Hoa Hạ. Nhất là Diệp Khiêm tự mình quay chụp MV, cơ hồ khiến cho hắn lập tức trở thành bạch mã hoàng tử trong suy nghĩ của các nữ nhân Hoa Hạ.
Thối pháp phiêu dật, dáng người cường tráng, phối hợp với khí tức quân nhân lưu manh chỉ Diệp Khiêm mới có, khiến cho hắn trở nên hết sức mê người.
Công phu Hoa Hạ bác đại tinh thâm, nhưng trong Hoa Hạ hiện nay lại lưu hành những môn võ như: Karate, Taekwondo, Hợp khí đạo, quả thực để cho bọn họ có chút xấu hổ. Diệp Khiêm sáng chế ra Cực Quyền Đạo lập tức che dấu hào quang những môn võ Karate, Taekwondo, nghiễm nhiên đã trở thành môn võ mà người trẻ tuổi nhất định phải tìm học.
Đây cũng là chuyện Diệp Khiêm không ngờ tới, hắn nguyên bản chỉ muốn lợi dụng thân phận này tiến vào chiếm giữ tỉnh Đài Loan, sau đó mở phân quán gì đó, nhằm chuyển lực chú ý của các thế lực tỉnh Đài Loan. Nhưng chuyện phát triển đến một bước này, lại để cho Diệp Khiêm cũng có chút giật mình, đành phải điều thành viên Nanh Sói đến phụ trách công tác dạy học ở võ quán.
Đương nhiên, dạy học khẳng định không thể nghiêm khắc như huấn luyện quân sự, chỉ phụ trách dạy một ít chiêu thức mà thôi. Mà Diệp Khiêm sáng tạo ra Cực Quyền Đạo cũng đã trải qua sửa chữa, khiến cho thân pháp càng thêm phiêu dật, đáp ứng yêu cầu của người trẻ tuổi, uy lực tự nhiên là yếu đi rất nhiều.
Mấy ngày về sau, Diệp Khiêm liền mượn danh nghĩa hội thể dục thể thao tập đoàn Hạo Thiên cùng Hồ Khả thuận lợi bước chân vào tỉnh Đài Loan thành phố Đài Bắc. Tư liêu liên quan đến Diệp Khiêm cùng Hồ Hội đều là cơ mật quốc gia, cho dù các thế lực ở tình Đài Loan có điều tra, cũng bất lực.
Chuyện hội thể dục thể thao tập đoàn Hạo Thiên muốn tới tỉnh Đài Loan mở phân quán đã sớm phóng ra tiếng gió, tự nhiên hấp dẫn tầng lớp thanh niên cùng truyền thông chú ý, Diệp Khiêm cùng Hồ Hội vừa xuống máy bay, đã bị tầng lớp thanh niên và phóng viên vây lại.
Không chỉ như thế, thị trưởng thành phố Đài Bắc cũng tự mình đến nghênh đón. Tập đoàn Hạo Thiên chính là tập đoàn nằm trong top 20 quốc tế, đến thành phố Đài Bắc đầu tư, bọn hắn làm lãnh đạo tự nhiên phải tỏ vẻ xem trọng.
Dưới sự nỗ lực của bảo vệ sân bay cùng chiến sĩ Nanh Sói, Diệp Khiêm cuối cùng thuận lợi chui vào trong xe thị trưởng Thi Văn Tử.
"Diệp tiên sinh, ta đại biểu cho chính phủ cùng người dân thành phố Đài Bắc chào mừng ngài đến thành phố Đài Bắc đầu tư, chúng ta đã đặt tiệc tại khách sạn, mời Diệp tiên sinh cùng Hồ tiểu dùng bữa cơm thân mật." Thi Văn Tử nói.
"Thi thị trưởng khách khí, kỳ thật từ lâu ta đã có quyết định đến Đài Loan đầu tư, chỉ vì công việc quá nhiều cho nên mới trì hoãn cho tới hôm nay. Đài Loan phát triển rõ như ban ngày, tập đoàn Hạo Thiên là một tập đoàn lớn quốc tế, sẽ tận tâm tận lực cùng chính phủ thành phố Đài Bắc cộng đồng chế tạo ra một đô thị phồn vinh hưng thịnh quốc tế hóa." Diệp Khiêm khẽ cười nói.
"Diệp tiên sinh yên tâm, ta đại biểu chính phủ thành phố Đài Bắc tỏ thái độ, nhất định sẽ toàn lực hiệp trợ Diệp tiên sinh." Thi Văn Tử nói.
Diệp Khiêm nhíu mày, nói: "Thi thị trưởng, kỳ thật lúc ta chưa có tới Đài Loan, ta đã nghe nói tình hình ở Đài Loan không ổn định cho lắm, nghe nói xã hội đen nơi đây hung hăng ngang ngược, thậm chí dám cùng chính phủ đối nghịch, chúng ta đầu tư sẽ không lọt vào quấy nhiễu chứ?"