Cạnh tranh trong gia tộc chính là so sánh huyền lực và võ kỹ, bởi vậy, rất ít khi sẽ động đao động kiếm. Giống như Quan Tập Nguyễn không đánh nhau bằng tay không mà lại xuất ra binh khí, một khi binh khí vừa ra, bản chất của cuộc thi đã thay đổi.
Hơn nữa, cũng bởi vì hắn ta xuất binh khí, cho dù là thắng cũng sẽ không có vinh quang, huống chi, với những gì bọn họ nhìn thấy, với thực lực hiện tại của Quan Tập Nguyễn căn bản không phải là đối thủ của Quan Tập Lẫm.
Thân là người đứng đầu gia tộc, nếu như bọn họ không có chút nhãn lực để phán đoán việc này, vậy vị trí gia chủ của bọn họ cũng ngồi không xong.
Nhìn nhi tử mình xuất kiếm ra, sắc mặt Quan gia chủ ngồi ở dưới đài cũng cực kỳ khó coi, nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản, mà là tùy ý để tình thế tiếp tục phát triển.
Hôm nay là th i tuyển thiếu chủ, con của hắn, cần thiết phải thắng!
Đối với Quan Tập Lẫm, khi nhìn thấy Quan Tập Nguyễn xuất trường kiếm ra, thần sắc không có biến đổi nào, đôi tay nắm chặt thành quyền, chỗ khớp xương nơi ngón tay phát ra tiếng răng rắc răng rắc, cả người lập tức tràn ra một luồng hơi thở huyền lực mà mắt thường có thể thấy được.
"Tê! Hơi thở huyền lực thật là nồng đậm!"
Dưới đài, các vị gia chủ nhìn đến luồng hơi thở huyền lực tràn ra trên người hắn thì kinh hô thành tiếng, thậm chí, có một vài vị không tự chủ được đã đứng lên, trong mắt còn có khiếp sợ.
Ở tuổi của Quan Tập Lẫm lại có thể có được hơi thở huyền lực gần như ngang bằng bọn họ, đây là đại biểu cho điều gì? Không cần nói cũng biết.
Người này, tuyệt đối không phải là vật trong ao!
Kha phụ cũng là người có nhãn lực, lúc này nhìn thấy trên người Quan Tập Lẫm tràn ra luồng hơi thở khí thế nhiếp người, cả người ngẩn ra, không khỏi lẩm bẩm nói nhỏ: "Nhìn lầm...... thực sự nhìn lầm......"
Kha Tâm Nhã lúc này cũng khiếp sợ nhìn Quan Tập Lẫm trên đài, thân thể nhè nhẹ run, có chút không thể tin khi nhìn thấy một màn kia.
Hắn như thế nào lại mạnh như vậy? Hắn như thế nào lại trở nên mạnh mẽ như thế?
Trong khi đó, ở một bên dưới đài, khi Quan lão thái gia tiến vào và nhìn thấy Quan Tập Lẫm uy vũ dũng mãnh trên đài mang theo khí thế lạnh thấu xương, tựa hồ lại nghĩ tới nhi tử xuất sắc nhất của hắn, đôi mắt già hoàn toàn giật mình, nhìn thân ảnh to lớn chấn nhiếp lòng người trên đài, trong lúc nhất thời phức tạp thêm vạn phần.
Cũng đúng lúc này, thân hình Quan Tập Lẫm trên đài bỗng nhiên chuyển sang thế tấn công, tốc độ cực nhanh, đến nỗi nhìn thấy ở trên đài như đã biến hoá ra thành mấy thân ảnh.
Nháy mắt khi thân hình hắn vọt lên, đồng thời vươn người và dùng một tay chế trụ cổ tay cầm kiếm của Quan Tập Nguyễn, sử dụng lực trong tay và kéo mạnh tay hắn ta xuống, cùng lúc vang lên một âm thanh răng rắc, chỉ nghe một tiếng hét thảm cũng theo đó truyền ra.
"Tê a!"
"Keng!"
Thanh kiếm trong tay Quan Tập Nguyễn rơi xuống đài, phát ra một âm thanh thanh thúy vang lên.
Dưới đài, mọi người cũng khiếp sợ đứng dậy, nhìn Quan Tập Lẫm trên đài, trong mắt toàn là không thể tin nổi.
"Di Hình Ảo Ảnh!" (移形幻影)
"Hắn đã tu thành công Di Hình Ảo Ảnh!"
Trong lòng các vị gia chủ kinh hoàng khiếp sợ, không ai thèm để ý đến việc hắn đã vặn gãy tay Quan Tập Nguyễn, bọn họ để ý chính là, hắn cư nhiên tu luyện thành công thân pháp Di Hình Ảo Ảnh! Thân pháp như vậy, thậm chí bọn họ cũng chưa chắc có thể tu luyện thành, nhưng hắn......
Một nam tử mới trên dưới 20 tuổi thế nhưng có thể tu luyện thành!
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của các vị gia chủ nhìn hắn trở nên cực kỳ nóng bỏng, giống như một đám sắc trung lão quỷ nhìn thấy một nữ tử tuyệt sắc đã tước bỏ hết đồ trên người, hận không thể lập tức nhào lên phía trước ăn tươi nuốt sống và chiếm hắn cho riêng mình.
Giờ khắc này, ngay cả trong mắt Quan lão thái gia cũng phụt ra từng tia ánh sáng kích động, thân thể vì hưng phấn mà run lên nhè nhẹ, hắn dùng lực thụi chiếc gậy trong tay xuống mặt đất một cái, kích động cười lớn.
"Ha ha ha ha! Tốt tốt tốt! Các con trai* Quan gia ta có tiền đồ! Các con trai Quan gia ta có tiền đồ!"
* 儿郎: trong phiên âm tiếng Trung là nhi lang, érláng, nghĩa là con trai hoặc những người đàn ông; đôi khi cũng có nghĩa là những người lính!