Hắn nhìn về phía thiếu niên kia, thấy thiếu niên kia cũng trợn mắt, liền dặn dò một tiếng rồi rời đi.
Qua chừng một canh giờ, Mạch Trần lại bắt thú hai đầu trở về, khi đó thấy thiếu niên ngồi trong kết giới xoa dược hoàn, hắn nói: “Làm xong ta sẽ tới giúp”.
Phượng Cửu ngước mắt nhìn hắn một cái, thật nhanh sau đó lấy một ít bùn nhào nặn thành viên rồi thu gọn lại, rửa tay xong rồi mới đi về hướng hắn, nhìn thấy hắn lần này mang về hai đầu của cửu giai linh thú, nàng nhìn chằm chằm vào hai đầu con thú quan sát một chút rồi hỏi: “Muốn ta giúp như thế nào?”.
“Gỡ xuống, ta cần dùng mấy vị thuốc kia, đôi trân lộc huyết khi nào ta bảo lấy thì ngươi lấy”.
Hắn không ngẩng đầu, xoay người tới chỗ cách đó không xa bày kết giới, sau đó từ trong không gian lấy ra một lò luyện đan.
Thấy lò luyện đan Phượng Cửu mở miệng, hắn... hắn đây là muốn luyện đan sao?
Hắn là đan sư?
Nghĩ tới khả năng này, nàng liền kích động, lập tức động thủ, cào lam lân trên thân lam linh đà xuống, lấy lớp mỡ dưới da của thú tam sắc.
Đan sư!
Nàng vào học viện đều không gặp được đan sư luyện đan, thật không dễ dàng để gặp được người này, nàng thế nào cũng phải xem thủ pháp luyện đan của hắn với nàng có gì khác nhau.
Bên kia, Mạch Trần chuẩn bị dẫn động tâm chi hỏa mở lò.
Hắn vào vùng núi này vì một viên Lục giai nguyên thần đan, viên thuốc này cần dẫn động địa tâm chi hỏa để luyện chế. Trong mấy vị đó còn cần một vài vị thuốc mới, đôi trân lộc huyết và thuốc ngưng đan cũng cần phải lấy lúc còn ấm. Do đó hắn mới đến dãy núi vạn thú một chuyến.
Phượng Cửu trông coi hắn, lấy ra trên người mấy con thú có thể dùng làm thuốc rồi nhanh chóng đi tới phía sau hắn trông coi.
Thấy hắn dẫn động chính là địa tâm chi hỏa nàng không khỏi ngạc nhiên, luyện đan sư ngoại trừ bản thân thuộc hỏa tính hỏa diệm sơn, còn có thể dẫn địa tâm chi hỏa tới để luyện đan, chỉ là địa tâm chi hỏa này không phải thuộc hỏa diệm, có chút khó khi khống chế một lò đan dược. Vì vậy, rất ít người có thể dùng địa tâm chi hỏa để luyện đan.
Hắn đã dám dùng đủ thấy hắn hoàn toàn chắc chắn. Có tự tin như vậy có lẽ nào hắn là đan sư hoặc là đan tông?
Thấy hắn hạ lửa dưới lò bỏ bớt củi đốt, hơn nữa còn lấy nhánh liễu thay cho củi, con ngươi nàng khẽ chuyển động, chuyên chú nhìn bạch y nam tử kia bấm tay niệm thần chú, một bên hướng trong lò luyện đan nhập vào dược liệu, thủ pháp thuần thục.
Từ trước đến nay nàng chưa nhìn thấy qua phương thức luyện đan này, nó khiến nàng được mở rộng nhãn giới.
Sau khoảng nửa canh giờ, trong lò có mùi thuốc thoang thoảng bay ra rồi phiêu tán khắp rừng rậm khiến những con linh thú và mãnh thú lớn lao đến. Chỉ là những con thú này bị chặn bởi kết giới bên ngoài, dù có gắng sức tấn công cũng không thể phá vỡ, chỉ có thể ở bên ngoài kết giới đi tới đi lui trấn thủ tại chỗ.
“Lấy đôi trân lộc huyết!”. Trán Mạch Trần lấm tấm mồ hôi, luyện đan khiến hắn tiêu tốn không ít linh lực, lúc này hắn chỉ chuyên tâm vào lò đan dược cũng không quay đầu lại nói với Phượng Cửu.
“A! Được!”
Phượng Cửu hoàn hồn nhanh chóng đi tới trói đôi trân lộc trước, lấy dao găm vẽ ra một cái miệng nhỏ, lấy nửa chén nhỏ lộc huyết đi tới bên hắn.
Nàng chỉ thấy hắn lấy tay ngưng khí, chén lộc huyết được dẫn vào lò đan một giọt cũng không sót lại.
Nàng lui ra phía sau mấy bước nhìn hắn đang làm bước ngưng đan cuối cùng.
Bỗng nhiên trên bầu trời phát ra tiếng ầm ầm, hình như là tiếng sấm cuồn cuộn kéo đến...