Mục lục
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao vậy? Ngươi cảm thấy bổn điện hạ dựa vào mị lực của bản thân mình thì không thể khiến cho nàng khuất phục sao? Lại còn phải dùng thế lực của Thanh Đằng quốc ra ép nàng?” Đôi mắt đen láy của hắn lóe lên một tia sáng, mấy người kia nghe lời nói của hắn, trong lòng có chút khó chịu.

Bỏ qua địa vị thái tử Thanh Đằng quốc của hắn, thực lực của bản thân hắn cũng ít người có thể so sánh được, nhìn khắp các quốc gia, ai có thể xuất sắc hơn hắn?

“Thuộc hạ không dám.” Nam tử trung niên vội vàng cúi đầu xuống, kinh hãi nói. 

“Hừ!”

Nhiếp Đằng hừ lạnh một tiếng, cũng không so đo với hắn, nói: “Một nữ nhân mà thôi, càng khó chinh phục, bổn điện hạ càng có hứng thú, nếu ngoắc ngón tay đã tự dâng mình tới cửa thì đã không lọt vào mắt bổn điện hạ.”

“Vâng, chủ tử nói phải!” Nam tử trung niên vội vàng phụ họa. 

Thái tử Thanh Đằng quốc đến, quốc chủ thiết yến trong cung, đặc biệt triệu đại tiểu thư Phượng phủ vào cung tiếp khách, tin tức vừa truyền ra lập tức gây ra xôn xao.

Dù thế nào thì Phượng đại tiểu thư cũng là nữ nhân chưa gả đi, bây giờ lại bị điểm tên vào cung tiếp khách, chuyện này khiến cho mọi người có chút giật mình kinh ngạc. Nói là tiến cung, nhưng mời một nữ tử vào cung, hơn nữa còn là người thái tử Thanh Đằng quốc muốn nạp làm trắc phi, ai biết lần này tiến cung sẽ gặp chuyện gì?

Nếu Phượng Tiêu không hôn mê thì nhất định sẽ phẫn nộ. Nếu Phượng lão thái gia không mất tích thì chắc chắn sẽ tìm quốc chủ lí luận, nhưng hiện giờ Phượng phủ chỉ còn lại một mình Phượng đại tiểu thư, nàng có thể làm ra chuyện gì? 

Chẳng bằng cứ dựa vào thái tử Thanh Đằng quốc, mượn thế lực của hắn giúp Phượng phủ che gió che mưa.

Trong thành, mọi người nghị luận không ngừng, có người hiếu kỳ, ngồi ở quán rượu cách Phượng phủ không xa, vừa ăn uống vừa nhìn về phía Phượng phủ, muốn biết xem Phượng đại tiểu thư có ăn mặc xinh đẹp tham gia tiệc rượu này không?

Nhưng sắc trời tối dần, cửa hàng hai bên đường đã thắp đèn, Phượng phủ lại vẫn cửa đóng then cài, không thấy chút động tĩnh nào. 

“Ồ? Sao không thấy Phượng đại tiểu thư đi ra? Chẳng lẽ nàng tiến cung rồi?”

“Sao có thể? Tiến cung nhất định phải đi qua nơi này, huống chi cửa lớn cũng chưa từng mở, sao tiến cung được?”

“Chẳng lẽ nàng không định đi tham gia yến hội?” 

“Không thể nào! Quốc chủ cho người tới truyền lời, nàng dám không đi sao?”

“Ha ha! Sao lại không dám? Nàng chính là nữ nhi duy nhất của Phượng Tiêu đại tướng quân đó, nói không chừng nàng thật sự không định tham gia yến hội đâu.”

Trong hoàng cung, sắc trời tối dần, bầu không khí lại lạnh lẽo đến cực điểm, bởi vì người thái tử Thanh Đằng quốc muốn gặp lại chưa tới, khiến cho những người ở đó đều đứng ngồi không yên. 

“Xảy ra chuyện gì vậy? Không phải bảo các ngươi phái người tới đón sao? Đến tận giờ này sao Phượng Thanh Ca vẫn chưa tới?” Mộ Dung Bác tức giận nhìn về phía đám thị vệ, lửa giận trong lòng bùng cháy.

Lúc này một người quỳ xuống, vội vàng nói: “Quốc chủ bớt giận, có lẽ Phượng đại tiểu thư trang điểm xinh đẹp nên mới tới trễ, người phái đi đón cũng sắp trở về rồi.”

Vừa nói xong, mấy tên hộ vệ được phái đến Phượng phủ đã xuất hiện, thị vệ quỳ dưới đất vui vẻ nói: “Quốc chủ, bọn họ trở về rồi.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK