Hiện tại may mắn vẫn là ban ngày, nếu là buổi tối, nhất định có thể hù chết người.
Hắn ta đang điên loạn xung quanh, không biết từ nơi nào rút ra một thanh chủy thủ múa may lung tung, giọng nói bén nhọn nghe vào trong tai mọi người có vẻ có chút chói tai.
Chung quanh đều không ai dám động, cũng không ai dám tiến lên, bởi vì bị một màn đẫm máu và bị thủ đoạn của thiếu niên kia chấn kinh.
Đó chính là Quỷ Y! Quỷ Y gần đây thanh danh truyền xa! Hắn... hắn dám đào một đôi mắt của Quỷ Y như vậy!
Tình huống như vậy, căn bản khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ, mà Quỷ Y đã mất đi một đôi mắt, cho dù điều phối dược tề lợi hại, trở thành người mù, vậy hết thảy cũng đều uổng công......
"Ta giết ngươi! Giết ngươi! Giết ngươi......"
Hắn ta la hoảng và vung chuỷ thủ lao loạn đâm loạn, nhưng bị Phượng Cửu gạt ngã trên mặt đất.
"Bịch!"
"A!"
Bị quăng ngã đâm về phía mặt đất, hắn bị đau, kêu thảm, nhưng không người nào dám tiến lên dìu hắn, giúp hắn. Bởi vì mọi người đều biết, dù cho hắn ta là Quỷ Y, giờ khắc này, hắn ta đã không còn giá trị nữa.
Ngay khi hắn ta đang điên cuồng hô to làm bộ muốn bò dậy, một bàn chân đã dẫm lên phía sau lưng hắn ta, đẩy hắn ta quay lại trên mặt đất lần nữa.
"Ngươi không phải là Quỷ Y sao? Như thế nào? Đây là tất cả năng lực ngươi có?"
Giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp mang theo lạnh lẽo truyền ra từ trong miệng Phượng Cửu, chỉ cần chỉ dùng một chân, đã khiến cho người trên mặt đất không thể đứng dậy.
"A! A a a!"
Hắn ta giãy giụa, thét lên, nhưng trước mắt đen tối. Loại bất lực này khiến hắn ta kinh hoảng, khiến cả người hắn ta lâm vào điên cuồng, triệu hồi tất cả hơi thở linh lực trong cơ thể với ý định kéo theo Phượng Cửu nổ tan xác tử vong.
Nhưng khi linh lực trên người hắn ta bắt đầu khởi động, Phượng Cửu nhận thấy được sự không thích hợp nên đã dùng một tay vận dụng huyền lực, nhấc người trên mặt đất tung lên không trung. Ngay khi hắn ta hết sức bay lên giữa không trung, chỉ nghe một tiếng ầm vang truyền đến, một tiếng nổ theo đó vang lên, cùng với một mảnh huyết nhục mơ hồ rơi xuống......
......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Trong khi đó, ẩn trong chỗ tối, Hôi Lang và Ảnh Nhất đã tới một hồi đành phải nuốt nuốt nước miếng, trên mặt không có gì ngoài vẻ khiếp sợ.
Ôi mẹ ơi!
Không nghĩ tới Quỷ Y lại tàn bạo như thế, khi hắn động tay quả thật không hề có một chút hàm hồ nào.
Nhìn thấy Quỷ Y giả bị móc đôi mắt xuống, cuối cùng nổ tan xác mà chết, Hôi Lang vỗ vỗ ngực mình đang nhảy bùm bùm, thầm nghĩ: Thì ra Quỷ Y đã thủ hạ lưu tình với hắn, nếu như thật sự tàn nhẫn, chỉ sợ kết cục của hắn chẳng khác gì Quỷ Y giả.
Lúc này hắn cảm thấy vô cùng may mắn, vì hắn cũng chưa từng chọc qua "hắn", bằng không, chỉ sợ lúc ấy không phải chỉ bị suy yếu mấy ngày, mà sợ rằng chỉ một giây đều có khả năng bị cắt đi!
Mà Ảnh Nhất lại có chút lo lắng nhìn về phía chủ tử, người vẫn đang ẩn nấp một bên giống như bọn họ. Thầm nghĩ: Thân thủ Quỷ Y lợi hại như vậy, thủ đoạn lại tàn nhẫn như thế, nếu chủ tử và "hắn" ở bên nhau, chỉ sợ không an toàn chút nào!
Huống chi, Quỷ Y dễ bạo lực như vậy, chủ tử sao có ngăn chặn được? Dựa theo tình hình này, bất cứ lúc nào chủ tử đều có khả năng trở thành người phía dưới.
Nghĩ nghĩ, Ảnh Nhất nhìn về phía Diêm Chủ, đè thấp giọng, hỏi: "Chủ tử, chúng ta thật sự không đi ra?" Cứ trốn ở nơi này nhìn, thật sự tốt sao?
"Trước tiên hãy nhìn kỹ rồi hẵng nói."
Ánh mắt Diêm Chủ thâm thúy tùy ý đường hoàng rơi trên thân ảnh màu đỏ. Có lẽ đây là lần đầu tiên nhìn thấy một mặt của nàng như vậy, bởi vậy, hắn muốn hiểu thêm một chút về nàng mà hắn không biết.