Mục lục
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa dứt tiếng, hắn bắt đầu dồn tất cả khí tức, dồn toàn bộ hơi thở và khí thế cường đại cùng với tiếng gào thét của huyết quang và sự chết chóc, ánh mắt khát máu hung ác nhìn chằm chằm Phượng Cửu, cả người giống như tên lửa bay ra, toàn bộ hơi thở khí thế bao phủ về Phượng Cửu, đưa ra một đòn cùng nhau chết!

Hơi thở chết chóc ùn ùn kéo đến, cũng cuốn bốn vị tu sĩ Kim Đan đi. Lúc bọn họ bị cuốn bay đi, không khỏi khiếp sợ trợn to hai mắt, hơi thở và khí thế mạnh mẽ như này rõ ràng là toàn bộ thực lực của Kim Đan cao nhất!

Hắn quyết tâm cùng nhau chết đây mà!

Đúng như hắn nói, nếu là chết, hắn cũng muốn kéo theo đứa con gái đã phá hoại chuyện tốt của hắn!

“Chạy mau!”

Bốn người sợ hãi hô lên, không thể giúp được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ tử mặc quần áo màu bạc kia không biết là sợ đến mức ngốc ra hay là thế nào, lại đứng ở đó không nhúc nhích mà nhìn, để nàng chạy, nàng lại nở ra một nụ cười quỷ dị, người khác cảm thấy nàng ta thật là một đứa ngốc.

“Chủ tử!”

La Vũ cũng bị sợ đến ngây người, muốn lên trước, nhưng không cách nào tới gần. Bởi vì khí thế Kim Đan của lão quái kia quá mạnh mẽ, cho dù là cách trăm mét cũng không thể nhúc nhích, chỉ có thể nhìn cảnh đó xảy ra.

“Chủ tử...”

Hắn nắm tay thật chặt, trái tim của hắn xoắn lại, hắn thấy chắc chủ tử dưới khí thế đó không cách nào nhúc nhích được rồi. Lúc này hắn vô cùng hối hận, nếu như hắn cẩn thận một chút, cõ lẽ chủ tử sẽ không vì hắn mà gặp nguy hiểm, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ.

Nếu như vì hắn mà chủ tử chết, trở về, hắn làm sao ăn nói với mọi người đây? Cả cuộc đời này của hắn, chỉ sợ cũng khó yên...

Lúc này, ngay cả hắn quen nhìn cảnh sống chết, máu tanh cũng không đành lòng và không dám nhìn đến cảnh trước mặt, thực sự không thể tưởng tượng được chính mắt nhìn thấy cảnh máu tươi của nàng tại hiện trường, nhưng hắn không thể nhắm mắt, hắn cũng không thể không nhìn, cho dù cực kỳ tanh mùi máu hắn cũng phải mở to mắt nhìn.

Nhưng hắn không ngờ cảnh tiếp theo không phải là cảnh mùi máu tanh của chủ tử hắn mà là một cảnh khiến hắn vô cùng chấn động…

Nàng một thân áo màu trắng bạc đứng trong bóng đêm, uyển chuyển như thiên thần, thánh khiết tôn kính như hoa, nàng đứng bất động ở đó, không sợ hãi, thanh phong kiếm bị nàng đâm vào đất bùn, hai tay ở trước tạo thành ấn ký phức tạp, môi khẽ lẩm bẩm.

Chỉ thấy ấn ký theo tay nàng được kết lại, trên người nàng tràn ngập tia sáng chói mắt, xung quanh người tản ra một luồng khí thế mạnh mẽ đến kinh người, đúng lúc này, ánh mắt sắc bén của quét đến lão quái kia, tiếng nói giống như từ nơi xa xưa xa xôi truyền đến uy nghiêm mà lạnh lùng.

“Thần hồn phượng diệm! Tru diệt!”

Cùng với tiếng nói của nàng là một ngọn lửa màu đỏ thắm hừng hực xông ra từ trong người của nàng, hô một tiếng ngọn lửa kia chuyển động, trở thành hình dáng giống như một con phượng hoàng lớn, tiếng hót của phượng hoàng từ trong ngọn lửa cứ vang vọng mãi trong đêm đen. Sau đó, ngọn lửa cùng với khí thể kinh người và luồng khí xông lên, bao vây đốt cháy toàn bộ khí tức mà lão quái kia đánh về phía nàng.

“Á! Không... “

Tiếng kêu thảm thiết chói tai từ ngọn lửa đó truyền ra, mang theo phẫn hận cùng sự không cam lòng xông thẳng lên trời, quanh quẩn ở trong màn đêm...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK