“Được rồi! Cháu không trêu gia gia nữa.” Nàng không nhịn được khẽ cười, nói: “Hôm nay cháu qua đây cũng muốn xem gia gia chuẩn bị thế nào rồi, hôm nay vừa nhìn đã thấy tình trạng rất tốt, vậy cháu yên tâm rồi.”
“Ừm, gia gia vẫn ổn, cháu yên tâm đi!” Lão thái gia cười híp mắt nhìn nàng, trong lòng lại hết sức vui mừng, dù sao thì ông cũng không nghĩ mình đến tuổi này rồi vẫn còn tái giá.
“Hai ngày nữa chính là ngày vui của gia gia, hai người đừng tu luyện nữa, nghỉ ngươi cho thật tốt đi!” Nàng dặn dò, lo lắng ông tu luyện quá độ trước ngày cưới, thân thể không chịu đựng được.
“Biết rồi, gia gia biết.” Ông híp mắt gật đầu, lại nghĩ tới chuyện gì lại nói: “Đúng rồi Phượng nha đầu, người của Lâm gia hình như đoán ra được thân phận của Quỷ Y cháu rồi, nếu không phải ngày đó đại ca nói ra, gia gia cũng không biết trong sính lễ con lại có thêm hàng trăm bình dược tễ.”
Chuyện sính lễ này đều do bọn họ sắp xếp, con trai không nói với ông, ông cũng không hỏi, dù sao cũng đã dặn dò nhất định phải chuẩn bị cho tốt, không thể thất lễ, chỉ không nghĩ đến sính lễ này lại nhiều đến mức khiến ông kinh ngạc.
Đặc biệt là hàng trăm bình dược tễ, với danh Quỷ Y Phượng nha đầu, mỗi một bình dược tễ nàng luyện chế ra đều vô giá, nàng lại luyện chế ra được trăm bình làm sính lễ trong thời gian ngắn như vậy.
Khi ông biết được chuyện này, trong lòng ngoại trừ kinh ngạc ra còn có cảm động.
Nàng đã sớm an bài tất cả, vì giữ thể diện cho ông, người làm gia gia như ông đây sao có thể không cảm động được đây?
Nghe vậy, Phượng Cửu bật cười: “Gia gia thành thân, cháu gái không phải cũng nên có một phần sính lễ sao! Cái khác cháu không có, dược tễ thì luyện chế là ra.”
“Cháu a!” Ông lắc đầu, yêu thương cùng cưng chiều nhìn nàng.
Người khác khó khăn lắm mới có được bảo vật trân quý, đến tay nàng lại trở thành thứ tùy tiện luyện chế ra được, nếu như để người ta biết được Quỷ Y lay động các nước chính là cháu gái ông, ngưỡng bậc này bị người đề nghị kết thông gia đạp bằng rồi.
Phượng Cửu hàn huyên cùng ông cả ngày, còn nói chuyện vừa rồi gặp mấy tên hoàng tử kia, thừa dịp thu thập một trận, trêu cho lão thái gia cười ha hả, cuối cùng thấy sắc trời không còn sớm nữa, lúc này mới có hành lễ rời đi, tìm cha nàng.
Thế nhưng không ai ngờ được, mấy tên hoàng tử cả người bị thương kia định từ võ đài luyện võ trở về, còn chưa về đến chỗ ở đã bị phụ hoàng bọn họ sai người gọi đến.
Trong cung điện của Phượng Tiêu, các vị quốc chủ đang hội tụ ở sảnh đường, quốc chủ của mười mấy tiểu quốc cấp chín xung quanh đến, bọn họ ngồi nói chuyện tán gẫu, liền nói muốn gọi con trai bọn họ đến bái kiến.
Kỳ thực cũng là muốn tụ tập các hoàng tử của các nước đến, so xem dáng dấp cùng dung mao của ai xuất chúng hơn thôi.
Những hoàng tử kia tụ chung một chỗ, có người cũng không cùng hội, vì thế ngoại trừ tám người bị Phượng Cửu đánh ra, còn có sáu, bảy người vốn đang ở phòng tu luyện.
Khi sáu, bảy người kia đến bái kiến, ngồi xuống phía sau phụ hoàng bọn họ, ai nấy quần áo đều đẹp đẽ quý phái, khí chất xuất chúng.
Nhưng vào lúc mọi người đang nói cười, hộ vệ bẩm báo mấy vị hoàng tử khác cũng đã đến, mọi người trong đại điện đều cười nhìn về cửa đại điện, chủ vị Phượng Tiêu cười cười căn dặn mau mời bọn họ vào đây.
Chỉ là khi nhìn thấy tám tên hoàng tử kết giao kia đi vào, cử động giấu giấu giếm giếm, khiến mọi người trong đại điện cảm thấy kinh ngạc, khi bọn họ ngẩng đầu đi vào, mọi người càng thêm ngạc nhiên.