Trần Tùng Phong muốn vỡ gan vỡ mật, mắt đầy tơ máu, cả người bị vây ở trong cảm xúc phức tạp đến cực điểm, tức giận, sợ hãi đều có, hắn đang muốn mở miệng nói chuyện, Thôi Minh Hoàng đã giành trước tiến lên một bước, chắp tay tạ lỗi, cúi đầu thành khẩn nói: "Vương gia, có thể cho tại hạ chút mặt mũi, đừng chấp nhặt với cô ấy được không." Tống Trường Kính khóe miệng nhếch nhếch, tràn đầy châm chọc. Nữ tử đối diện với Đại Ly Phiên Vương, đột nhiên nhắm mắt như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.