Trần Bình An nghi hoặc nói: “Llàm sao ta biết sau khi ngủ, có vận chuyển Thập Bát Đình này hay không?” A Lương khoanh hai tay trước ngực, cười nói: “Đi tới chỗ cuối nước, ngồi ngắm lúc mây lên. Đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết đáp án.” A Lương đặt mông ngồi ở ghế dài, chỉ là vừa ngồi xuống, sắc mặt liền có chút không thích hợp. Trần Bình An ôm trán. A Lương không lộ biểu cảm nâng mông, lấy tay phủi những mứt quả dính dưới mông, dời vị trí để ngồi xuống,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.