Hoàng đế Đại Ly cười gật đầu nói: “Không thành vấn đề.” A Lương lẩm bẩm: “Chậc chậc chậc, giục ngựa uống rượu đeo đao giắt hồ lô, hình ảnh thật đẹp, đẹp không sao tả xiết. Tương lai nhân gian các ngươi có phúc được nhìn thấy rồi đó.” Tống Trường Kính cầm thanh đao hẹp này. Tuy là một thanh đao, lại là khí tượng kiếm khí tràn đầy tăng vọt làm người ta sợ hãi, sâu rộng như sông biển. A Lương do dự một phen, không cùng tháo xuống vỏ đao trúc xanh lục kia, duỗi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.