Tiểu cô nương ngồi xổm bên bờ, lần lượt xâu mấy con cá bàn bị ném lên bờ lại, sau khi nghe được những lời này, cả người cao hứng nhảy dựng lên, “Thật ư?!” Trần Bình An cười nói: “Ta lừa ngươi làm gì? Nè, cẩn thận cẩn thận, đừng nhảy, cẩn thận ngay cả người lẫn cá cùng rơi xuống suối bây giờ. Cá chạy không thoát, nhưng người bị cảm lạnh thì làm sao.” Tiểu cô nương áo bông đỏ ngồi xổm xuống, khuôn mặt tươi cười sáng lạn nói: “Vui quá, cuối cùng ta cũng sắp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.