Vu Lộc ngồi ở đó, hai tay thu vào ống tay áo, giống như muốn lấy hơi ấm, nhưng vì thân hình của mình cao lớn, còn thiếu niên áo trắng đối diện lại thấp hơn hắn rất nhiều, cho nên hơi rũ vai xuống, co người lại, hắn chậm rãi nói: “Nguyên nhân đầu tiên, đương nhiên là vốn cảm thấy sống không có gì thú vị, nhưng con đường cầu học này, đột nhiên cảm thấy có một số chuyện thú vị, vì vậy nhất thời bốc đồng, thích thì làm thôi.” “Thứ hai, là lấy đá núi khác
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.