A Lương cười ha ha, nhưng không nói lời nào. Trần Bình An nhìn hán tử đội nón đang đè lòng bàn tay lên chuôi đao. A Lương vỗ vỗ chuôi đao, đùa: “Cho nên ngươi cũng nhanh chóng tập võ luyện quyền đi, sau này lại học kiếm, bởi vì lúc ngươi muốn giảng đạo lý, người khác không giảng đạo lý, thì dùng cái này.” Trần Bình An không ý kiến gì. Hai người cùng nhau trở về chỗ ban đầu, A Lương tò mò hỏi: “Lúc trước vì sao không chặt thêm mấy cây trúc? Đồ tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.