Vu Lộc đột nhiên tay rung cổ tay, cần câu cong lên tạo thành một đường cong xinh đẹp vô cùng, thiếu niên cao lớn ha ha cười nói: "Mắc câu!" Cô gái đứng dậy rời đi, "Nam nhân không có ai tốt cả!” Vu Lộc vừa thật cẩn thận rê cá, vừa nhìn về phía bóng lưng cô gái, "Ta có tốt hay không, khó mà nói, nhưng có người nào đó thật sự rất tốt, ừ, chỉ là hơi thiên vị mà thôi, rương sách không có, cây trâm không có, chỉ có điều ai cũng có giầy rơm, ài,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.