Lão nhân tên là Từ Hồn Nhiên dở khóc dở cười, chỉ có một tiếng thở dài tức, nghĩ rằng nào có ai an ủi người khác như nương nương chứ. Chỉ là vừa nghĩ đến trên đường nam hạ đi ngang qua vị phiên vương kia, lão nhân đột nhiên trở nên tâm trạng nặng nề ngưng trọng hẳn lên. Lúc ấy Tống Trường Kính tuy nhìn mệt mỏi, như bị thương nặng chưa lành sau một cuộc đại chiến sinh tử, nhưng hắn đã dám ở trước mặt mình, chủ động nhấc rèm cửa xe, như vậy có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.