Ngay lúc này, từng quyển sách học vỡ lòng nho gia tầm thường nhất, theo thứ tự từ hư vô hiện lên ở trước người thiếu niên, không ai lật, lại tự chậm rãi mở ra trang đầu tiên. Thiếu niên mi tâm có nốt ruồi đỏ ngây ra như phỗng, như cha mẹ chết. Dương lão đầu nghênh ngang bỏ đi, “Ài, có người lại phải đọc sách rồi.” Thiếu niên ánh mắt dại ra chỉnh lại vạt áo, thẳng sống lưng, bắt đầu xé tim xé phổi lớn tiếng đọc diễn cảm: “Thiên địa hữu chính khí,Tạp nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.