Phó Ngọc do dự một phen, trước tiên mở lời bằng một đề tài khác, “Tuy trận doanh khác nhau, nhưng Ngô đại nhân là người tốt, sau này sẽ là một vị quan tốt.” Ngụy Bách trưng ra vẻ mặt không đồng tình, nở nụ cười, “Vậy cũng cần còn sống mới được.” Sắc mặt Phó Ngọc hơi khó coi. Đối với việc này Ngụy Bách cố ý làm như không thấy, chậm rãi phe phẩy quạt nan, gió núi từ từ mà đến, sợi tóc ở thái dương bị thổi tung bay lên, thật sự là so với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.