Nói một câu thật lòng, ngày tháng như vậy khiến Lâm Tú nghẹn đến mức có chút khó chịu. Nhưng hẳn là có người còn khó chịu hơn so với hắn. Thiên Hương Lâu. Dương Tuyên ngồi trên ghế trong một nhã gian, một người trẻ tuổi đứng trước mặt hắn ta có chút bất đắc dĩ nói: “Công tử, ta đã làm theo dặn dò của ngài, sắp xếp xong tất cả mọi thứ, chỉ đợi Lâm Tú ra khỏi cửa, nhưng mấy ngày nay hắn vẫn luôn ở trong nhà, ngay cả cửa cũng chưa từng bước ra...”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.