Công chúa Minh Hà oán hận liếc mắt nhìn Lâm Tú một cái, cắn răng nói: “Ngươi đúng là biết người biết mình, ngoại trừ diện mạo, luận địa vị, luận thiên phú, luận thực lực, không có một chút nào xứng đôi với nàng ta.” Lâm Tú mỉm cười nói: “Đa tạ công chúa đã khen.” Công chúa Minh Hà hơi sửng sốt, sau đó mới nhận ra được ý của Lâm Tú. Tiếp đó nàng không nói gì, vừa rồi trọng điểm nàng nói là cái này sao, trọng điểm của nàng là hắn không xứng với nữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.