Nàng ta ngồi lại ghế lần nữa, nhấc một chân lên, nhấp ngụm trà, sau đó nói: “Không sai, ta đã chú ý đến ngươi từ sớm, ngươi là người tốt, lúc đầu ra mặt vì nữ tử kia, lần này lại giết tên súc sinh họ Trịnh đó, tuy ngươi giá họa cho ta nhưng cho dù người không giết gã, sớm muộn gì ta cũng sẽ giết.” Nàng ta ngẩng đầu nhìn Lâm Tú hỏi: “Điều ta thấy kỳ lạ là rõ ràng ngươi giết gã, tại sao bọn hắn lại không nghi ngờ ngươi chút nào?” Lâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.