Tần Uyển ghé lại đó, nhỏ giọng hỏi: “Hay không?” Lâm Tú rất thành thực mà trả lời: “Hay.” Tần Uyển hạ giọng nói: “Đợi ta học được, nhảy cho ngươi xem...” Đây là sự khác biệt của Tần Uyển và Triệu Linh Âm, đổi lại là Linh Âm nghe thấy câu trả lời như thế này, sợ rằng một khối thịt mềm nào đó ở eo hắn sắp gặp họa rồi, Lâm Tú chột dạ nhìn một cái về phía nào đó, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt của Linh Âm đang nhìn hắn. Ánh mắt của hắn nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.