Tần Uyển quay đầu nhìn thoáng qua nói: “Tòa nhà này chẳng phải vô chủ sao?” Lâm Tú nói: “Bây giờ có rồi.” Hắn tháo chìa khóa bên hông xuống, mở cửa phủ, sau khi đi vào, bước chân khựng lại nói: “Vào đi, cô định ngồi đó cả đêm hay sao?” Hắn đã có được tự do từ chỗ Triệu Linh Quân, tự do thật tốt, ban đêm muốn thu nhận đại cô nương không có nhà để về như vậy cũng không có gánh nặng tâm lý gì. Tần Uyển chậm rãi đứng lên, đi theo Lâm Tú...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.