Liễu Thanh Phong ngửi được mùi thơm của rượu, yết hầu giật giật, không nhịn được nói: “Lý đại nhân, rượu này, thơm quá…” Lâm Tú lấy ra một cái bát, cười nói: “Đúng thế, đây là bảo vật ta cất giấu, đổi là người khác, ta còn luyến tiếc lấy ra đó…” Đổ đầy một bát cho Liễu Thanh Phong, Lâm Tú nói: “Khi lần đầu tiên gặp mặt Liễu đại nhân, bản quan một không trêu ngươi, hai không chọc ngươi, thái độ của Liễu đại nhân với bản quan lại rất ác liệt, một chén này, ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.