Khác nhau là, nắm đấm của Trương Nghĩa còn chưa tới nơi thì nắm đấm của Lâm Tú đã đánh trúng ngực của Trương Nghĩa. Trương Nghĩa bay ngược về phía sau, suýt nữa bay ra khỏi Giáo trường. Hắn lấy tay chống đỡ mặt đất, lau vệt máu nơi khóe miệng, nói thầm trong lòng: "Thật nhanh!" Bởi vì năng lực của dị thuật, tốc độ của hắn đã rất nhanh, nhưng Lâm Tú thế mà còn nhanh hơn hắn nhiều. Một quyền kia không chỉ nhanh, sức còn rất mạnh, lần va chạm đầu tiên này hắn đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.