Dù sao nàng cũng tốt như vậy, ôn nhu thân mật, luôn luôn suy nghĩ cho hắn, khắp nơi đều vì hắn mà cân nhắc, tình nguyện tự mình chịu chút ủy khuất, cũng không muốn Lâm Tú ủy khuất. Cô nương như thế này tìm ở đâu được. Không giống một số người. Thời điểm thành thân không thấy tăm hơi, lúc bắt hắn giúp Linh Âm cũng không nương tay chút nào. Thiên Diệp Lẫm nhìn qua cây hoa anh đào nở rộ một lần nữa, mỉm cười nhìn Lâm Tú, nói ra: "Tạ ơn Lâm-kun." Lâm Tú...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.