Tần Tùng chỉ vào Lâm Tú, tức giận nói: “Cha, nương, là hắn, là hắn cố ý hãm hại chúng ta. Chúng ta chỉ muốn mượn mấy trăm lượng, hắn lại một hai phải cho chúng ta mượn một vạn lượng, lúc ấy hắn đã đánh chú ý lên người muội muội rồi!” Lâm Tú mỉm cười với bọn họ, nói: “Hiện tại các ngươi mới phát hiện, chỉ sợ đã quá muộn.” Cả người Kiến An bá run lên, hắn ta chỉ vào Lâm Tú, cả giận nói: “Ngươi lớn lên trông tuấn tú lịch sự, sao tâm tư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.