Trong phòng Tần Uyển, nàng nằm sấp trên giường, tay Lâm Tú cách quần áo, nhẹ nhàng ấn vào bên hông nàng, Tần Uyển nhắm mắt lại, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ, nói: “Lần sau nhớ rõ tính ngày, hôm nay đã đau một ngày...” Lâm Tú nói: “Sau này buổi tối ta sẽ tới đây.” Mặc dù hắn cũng rất luyến tiếc, nhưng hắn thực sự không thể tiếp tục như thế này nữa. Trước kia buổi tối là thời gian hắn tu luyện võ đạo, hiện tại Lâm Tú đã rất lâu không tu luyện võ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.