Mà lúc này, Lâm phủ. Lâm Tú đi vào phòng, đóng cửa phòng lại, khóe môi hiện lên nụ cười. Hắn vươn tay phải, ngón tay khẽ cong, trên đầu ngón tay có một số tia chớp điện đang lóe lên... Ngày thứ mười sáu Linh Âm không ở đây, nhớ nàng. Lâm Tú ngồi trong sân, ngẩng đầu nhìn trời, khẽ thở dài. Con người có đôi khi chính là ti tiện như vậy. Lúc Linh Âm ở bên cạnh, Lâm Tú trông mong nàng ta đi mau một chút, bây giờ Linh Âm không ở đây, hắn lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.