Lúc này Lâm Tú nhìn thăm gỗ trong tay công chúa Minh Hà, lại liếc nhìn cái của mình, trong đầu đột nhiên lóe lên suy nghĩ. Nếu thăm đã rút ra không thể trả lại, vậy thì không bỏ lại nữa. Hắn đoạt lấy thăm gỗ trong tay công chúa Minh Hà, lại nhét thăm gỗ của mình cho nàng nói: “Đã nói ngươi giúp ta rút, ta giúp ngươi rút, ngươi quên rồi sao?” Công chúa Minh Hà ngơ ngác nhìn hắn. Bọn họ nói như vậy khi nào? Quan viên của Dị Thuật ti cũng ngây ngốc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.