Bây giờ đã sắp đến mùa đông, mấy gốc cây anh đào trong viện này, vẫn như cũ cành lá tươi tốt, trên mặt đất rơi xuống một tầng cánh hoa màu hồng nhạt. Trước cửa viện, còn có bốn bóng người đứng ở nơi đó, không giống như hộ vệ, ngược lại giống như là trông coi. Lâm Tú vô thanh vô tức lẻn vào trong viện, thông qua cửa sổ, nhìn thấy một bóng người trong phòng. Từ vóc người mà xem, là Thiên Diệp Lẫm. Trong phòng còn có một bóng dáng, có âm thanh cãi vã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.