Oan có đầu nợ có chủ, Lâm Tú hy vọng A Kha cô nương là người nói đạo lý, sẽ không bởi vì ân oán với Triệu Linh Quân mà giận chó đánh mèo lên hắn. Trần Kha đối với chuyện này, cũng không cho là đúng, nói: “Chúng ta là loạn đảng, nàng ấy giúp triều đình bắt chúng ta cũng là chuyện đương nhiên.” Lâm Tú yên tâm, cười nói: “A Kha cô nương ân oán rõ ràng, bội phục, bội phục…” Trần Kha dùng ánh mắt sâu xa nhìn hắn một cái, nói: “Vị hôn thê kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.