Đêm qua nàng đã thay mới tấm ga giường bị cắt đi một miếng. Lâm Tú đến cạnh nàng, từ phía sau ôm lấy nàng, nói: “Nương tử! Không còn sớm nữa, chúng ta nên nghỉ sớm thôi.” Sắc mặt Thải Y càng đỏ ửng, muốn thổi tắt đèn, Lâm Tú cản nàng, nói: “Đêm nay không tắt đèn nữa.” Thải Y có chút ngượng ngùng, co ro trong lòng Lâm Tú, nài nỉ: “Hay là tắt đi được không…” Lâm Tú chỉ đành nói: “Được! Nghe nàng.” Dù có tắt đèn hay không thì với hắn hoàn toàn không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.