Tần Uyển ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Tú, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc. Đã muộn thế này rồi, hắn cũng vẫn ở bên ngoài? Tuy trong lòng Lâm Tú rất cảnh giác Tần Uyển, nhưng mà đã gặp rồi, chào hỏi hay là không chào hỏi đây. Hắn mỉm cười, nói: “Tần cô nương, thật là trùng hợp…” Tần Uyển nói: “Đã muộn thế này rồi, Lâm công tử không về nhà sao?” Lâm Tú nói: “Đói bụng, nên đi ra ngoài tìm chút gì ăn.” Vừa nói xong, bỗng nhiên bụng hắn truyền đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.