Đột nhiên, Lâm Tú phát hiện một tay Tần Uyển khẽ ôm bụng, giữa hai hàng lông mày nhăn lại như rất đau đớn. Lâm Tú ý thức được cái gì, bước nhanh lên, ném quần áo trong tay nàng trở lại chậu gỗ, nói: “Thân thể không thoải mái thì nghỉ ngơi thật tốt, quần áo để cho ta giặt.” Tần Uyển nói: “Ta không có cảm thấy không thoải mái.” Lâm Tú không khỏi không nói gì kéo nàng lên: “Đừng cậy mạnh nữa, mấy ngày gần đây, tốt nhất ngươi không nên đụng vào nước, nếu không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.