Giờ phút này, ngực hắn ta phập phồng, gân xanh trên trán lộ ra, dáng vẻ phẫn nộ đến cực điểm. Một câu nói của Lâm Tú, đã vạch trần vết sẹo mà hắn ta để ý nhất. Chu Cẩm thấy vậy, vội vàng bước lên nói: “Bệ hạ bớt giận, bớt giận...” Hạ Hoàng nhắm mắt lại, sau khi hít sâu vài cái, vẻ mặt phẫn nộ dần dần bình ổn. Hắn ta nhìn Lâm Tú nói: “Con người sống trên đời, có rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷ, ngươi không thay đổi được, trẫm cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.