Hai người yên lặng ăn xong, Lâm Tú chủ động nói: “Ta đi rửa chén.” Tần Uyển đứng lên, lấy chén đũa của hắn nói: “Để ta, ở chỗ của ngươi đây vốn là việc ta nên làm.” Cuối cùng Lâm Tú vẫn thu dọn cùng Tần Uyển, tuy hắn thu nhận Tần Uyển, nhưng hắn vốn cũng không nghĩ sẽ yêu cầu nàng làm gì, trước khi đi ngủ có người trò chuyện với hắn, hắn đã vui lắm rồi. Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau ngắm trăng trong sân. Tần Uyển đột nhiên hỏi Lâm Tú:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.