Trong phòng im phăng phắc, không có một chút tiếng động nào, không gian như đông cứng, mất tới ba giây thì Trình Nhiên lùi lại đứng dựa vào tủ tài liệu, Tần Tây Trăn ngồi xuống ghế, rồi hai ánh mắt cùng nhìn về phía Tương Chu. Trong một thoáng đó, Tương Chu cảm giác mình chết chắc rồi, lúc này lùi ra lộ liễu quá, sau đó hắn cúi gằm mặt xuống, người như cái máy đi vào, thân thể vô số nơi bị rỉ sét, mỗi bước chân phát ra tiếng cót két, tay cứng đờ đặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.