Từ Lan cứ như đọc thấu suy nghĩ của Trình Nhiên, đứng chặn cửa, bộ dạng không mặc vào thì đừng hòng qua ải này: “ Mẹ nói cho con biết, làm thế mới may mắn, con phải mặc vào.” Trình Nhiên nói với giọng thương tâm tột độ: “ Mẹ, ít nhất mẹ cũng phải ra ngoài cho con thay chứ.” Từ Lan quắc mắt: “ Đừng vẽ chuyện, nhanh lên.” Trình Nhiên bất lực chui vào chăn thay "chiến bào" mà mẹ chuẩn bị cho mình, y cố ý tìm cái quần jean ống thật dài, không gấp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.