Trình Nhiên vẫn hàng ngày đi học đúng giờ, thực ra chẳng phải là công của y, mà do Triệu Văn Quảng, ông chú này tính cách hơi teen một chút, thích quà vặt thích mấy thứ đồ uống học sinh, nhưng mà ý thức quân nhân vẫn rất đậm nét, ngày ngày đúng giờ gọi Trình Nhiên đi học. Còn Du Hiểu, từ đó lủi thủi một mình. Có lẽ là thế, hai người đi cùng nhau, một người đi nhanh hơn nhìn thấy những thứ mà người đi chậm hơn không thấy, thế là càng bước càng nhanh,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.