Câu nói này là quyết định, không phải là thương lượng, Trình Nhiên còn nghe ra sự sa sút cùng yếu đuối của Tần Tây Trăn trong đó, chắc xảy ra sự cố gì rồi: “ Vốn cô không cần đi nữa, học viện âm nhạc thế là đủ, khai thác quá độ không tốt, chuyện gì cũng cần chừng mực thôi mà.” Tần Tây Trăn nhẹ người không ít, giở giọng giáo viên: “ Em cũng hiểu tới là dừng đấy, tôi còn tưởng em mê tiền mờ mắt rồi cơ.” “ Cũng được rồi mà, mới vài ngày,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.