Đêm mùa hạ tĩnh lặng ấy, như có loạt tiếng sấm rền, một loạt dấu hiệu từng xuất hiện trong đầu Trình Nhiên, lúc này liên kết với nhau. Trước trung khảo cô ấy đưa mình tập vở chép tay rất dày, cùng với lời cô ấy nói khi đó, Trình Nhiên đã nhận ra có gì đó khang khác. "Nhiều người nói không kịp nữa, họ sai rồi, vẫn còn kịp. Trình Nhiên, bạn không phải người từ bỏ phải không?" Trong hoàng hôn chói mắt hôm đó, cô ấy mặc chiếc áo sơ mi trắng, như bông hoa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.