“ Chào chào cô út, cháu nghe Hồng Thược kể về cô từ lâu. “ Trình Nhiên chào lễ phép chào hỏi, hết sức tiêu chuẩn, lòng hồi hộp vô cùng: “ Trình Nhiên, cô cũng thường nghe nói tới cháu. “ Lý Vận gật đầu, không nóng không lạnh, không thân thiết, chẳng xa lạ, sau đó khoác áo lên: “ Cô lên xe hút thuốc, cho cháu nửa tiếng.” Nói rồi bước đi luôn, không rườm ra, cho thấy tính cách dứt khoát của cô. Lúc này chỉ còn một mình Khương Hồng Thược đối diện với nụ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.