Dù thế gian có chứa đấy hỉ nộ ái lạc thế nào, cuộc sống vẫn cứ tiếp tục. Mỗi ngày tan học Trình Nhiên lại đi vào một ngõ nhỏ, men theo con đường lát đá, tới một cái tiểu viện tường phủ rêu khuất khá xa tầm mắt mọi người, trong viện là cây ngô đồng mọc ra những chiếc là xanh non, dẫm lên tịch dương loang lổ bước tới căn phòng rộn ràng tiếng nhạc. Đứng ngoài lặng lẽ lắng nghe một lúc Trình Nhiên mới bước vào, tiếng nhạc tạm dừng, mọi người vẫy tay chào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.