Tạ Phi Bạch thấy uể oải vô cùng, tốn công mất hai tháng trời đợi tới ngày hôm nay, ai ngày niềm vui ngắn chẳng tày gang, lúc này không khác gì mệt mỏi tích lũy hai tháng đó cùng ập tới một lúc, ngả lưng vào ghế, chán nản nói: “ Thôi, chúng ta khỏi làm gì nữa.” Cả đám ngạc nhiên: “ Vì sao không làm?” Tạ Phi Bạch chỉ mặt điểm danh thủ phạm: “ Cậu ta làm ra cái Thiên hành đạo quán thế này rồi, chúng ta sao làm tốt hơn được nữa, nếu nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.