Du Hiểu còn đang ở trạng thái ngạc nhiên, không trả lời Trình Nhiên. Trình Nhiên hỏi lại: “ Mày không sao chứ? “ Du Hiểu xoa xoa ngực, hơi nhăn nhó: “ Không sao.” Trình Nhiên nhìn năm người kia, cảm thấy nam tử đứng giữa rất quen mắt, nhất thời không nhớ ra là ai, mà là ai cũng không quan tâm: “ Không xin lỗi một câu à?” Bốn tên vệ sĩ nhìn thấy người lên tiếng chỉ là một thiếu niên non choẹt, đưa mắt nhìn nhau, miệng nhếch lên thành nụ cười chế nhạo rõ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.