Buổi chiều tan học, Trình Nhiên xuống lầu, từ xa nhìn thấy một bóng dáng vô cùng bắt mắt bên cạnh bồn hoa. Khương Hồng Thược tan học một cái liền rời khỏi phòng học, nhưng cô không về ngay, đứng bên cạnh bồn hoa giữa mùa đông còn màu sắc chẳng lộ vẻ úa tàn. Ngọn gió thôi qua đung đưa những bông hoa, cũng làm đung đưa vài sợi tóc mai mềm mại Khương Hồng Thược, vuốt nhẹ gò má trắng ngần láng mịn của cô. Hoa đã đẹp, người còn đẹp hơn hoa, thu hút không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.