Khi nãy nhìn con gái nhà người ta thích bao nhiêu, bây giờ bị cha người ta nhìn lại hãi bấy nhiêu, Trình Nhiên lúng túng chào: “ Cháu chào chú.” Khương Hồng Thược xuống xe ngoan ngoãn gọi một tiếng: “ Cha.” Lý Tĩnh Bình "ừ" một tiếng, thấy con khái không sao cả, chủ động đưa tay ra bắt tay với Trình Bân: “ Vất vả rồi, đồng chí đã lập đại công.” Trình Bân có chút câu nệ, đứng thẳng người kính lễ: “Thị trưởng quá lời, đó là chức trách của chúng tôi.” Cả đám người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.