Sự bình tĩnh của Vương Kiệt làm Vương Đồng Quang càng rợn người hơn, cũng may hắn không kém, nắm bắt được chút ý vị trong giọng cha mình: “ Nó chỉ là học sinh cao trung thôi, nhà ở khu tập thể Hoa Thông. Cha, sao vậy ạ? Cha biết nó?” “ Chỉ cần con ở ngoài một đừng dính vào mấy thứ ma túy, đảm bảo sức khỏe. Hai là không làm chuyện phạm pháp, con muốn tiền, cha cho con tiền ... Nhưng nếu con ngay cả chút khả năng phán đoán cơ bản nhất cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.